hóng, hóng hóng và hóng![]()
';
qc3=qc3+'\';
qc3=qc3+'';
qc3=qc3+'\
';
function adsdisplay(adsnum) {
var y = (Math.floor((Math.random()*100)+1))%adsnum;
if (y==0) {
document.write(qc1);
}
if (y==1) {
document.write(qc2);
}
if (y==2) {
document.write(qc3);
}
}
adsdisplay(3);
TÌNH YÊU CHÀNG, NÀNG VÀ BB
Thảo luận trong 'Kỷ niệm vui - buồn cùng BlackBerry' bắt đầu bởi Thien Thann, 6/4/14.
Chia sẻ trang này
Facebook
Twitter
Google+
Trang 65/69
Văn thơ văn vẻ phải nói là lai láng, tình củm phải nói là thôi rồi ++
Thien Thann thích bài này.
Thien Thann Well-Known Member
Chào cả nhà, tình hình là gái một con mù con mắt luôn nên bây giờ mới lọ mọ lên đây được. Vì nhóc con nên lận đận quá, hắn làm mình phải mò về ăn bám bà ngoại rồi, DL mùa này nóng không thua gì những nơi khác, hai mẹ con em sẽ chiều chiều bắt ông bố một con béo tròn béo trục chở ra hóng gió ở Eros cafe để viết cho nốt câu chuyện này nhé!
Mong là vẫn giữ được mạch văn lai láng như trước đây, chứ dạo này làm mẹ rồi mà em đanh đá kinh khủng, sao người ta nói ai làm mẹ cũng sẽ đằm tính đi, vậy mà em từ ngày làm mẹ thì văn chương thơ phú âm nhạc là thứ xa xỉ, hu hu hu!
thaibinh592, bathin, manhdovan.bber và 3 người khác thích bài này.
Thien Thann Well-Known Member
Thiên thần này quậy hơn cả quỷ sứ nữa đó chandai ơi!Có điều yêu hắn quá nên đành chịu.
![]()
samview và Nguyễn Khắc An thích bài này
Thien Thann , cuối cùng chị đã trở lại, em mong ngóng từng ngày luôn ợ! Chúc chị và gia đình mạnh khỏe, mà chị ơi, add pin của em với! Ngóng mãi ạ!
Thien Thann thích bài này.
Em vẫn cứ chờ và đợi nhưng em bắt đầu thấy lâu. Mong chờ Chap mới từ chị ạ
Mọi người cho em hỏi là truyện đang dừng ở đây và chưa có chap mới ạ? Đang đọc đến đây thì ngừng, ko biết muốn đọc tiếp thì có thể xem ở đâu ạ? Hic, ko thể nào lại cụt hứng thế này được, huhu
tuấn pt và Nguyễn Khắc An thích bài này
chị ấy đang bận với Thiên thần nên chưa kịp hoàn thành, điểm kết là đám cưới thì mới hết được chuyện tình chứ ạ!![]()
hoaithanh87 thích bài này.
Chờ đợi cứ gọi là mỏi mòn lun
Thien Thann Well-Known Member
62.
Sáng hôm sau, trong bữa cơm, nàng nói với Má:
"Bây giờ Má khoẻ rồi, em con ở nhà với Má ít lâu. Con xin phép xuống Sài Gòn để giải quyết công việc. Bữa giờ con nghỉ làm cũng ảnh hưởng ít nhiều. Giải quyết xong công việc con xin phép Má được đi xa một thời gian để tĩnh tâm lại. Chừng nào ổn thoả con sẽ về."
Má buông đũa hỏi: "Con định đi xa là đi đâu?"
Nàng cúi mặt đáp: "Con chưa biết nhưng con muốn yên tĩnh để suy nghĩ mọi chuyện. Trong thời gian đó nếu Má khoẻ và nhà mình không có chuyện gì quan trọng thì đừng ai liên lạc với con."
Má thở dài: "À, thì ra con giận Má?"
Nàng im lặng, nàng không biết phải nói gì với Má cả, nàng không muốn Má căng thẳng nữa, nhưng nàng cũng đang ngổn ngang trăm mối trong lòng, điều gì xảy ra nó cũng đã qua rồi, Má kiên quyết lấy tính mạng ra phản đối tình yêu giữa chàng và nàng, nàng không thể thay đổi được sự bảo thủ của Má một sớm một chiều, nhưng nàng chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ từ bỏ chàng. Chỉ là hiện tại nàng chưa biết nên làm gì để trọn vẹn đôi bên.
"Con không hề có ý nghĩ dám giận Má, Má đừng nói vậy tội nghiệp cho con. Chỉ là con mệt mỏi lắm, chuyện tình cảm không phải cứ nói dứt là dứt được. Ngày xưa Má đến với ba con cũng chịu sự ngăn cản từ phía nội, con mong Má cũng hiểu tâm trạng của con lúc này..."
"Tuỳ con, Má cũng hết cách rồi!"
Má nàng buông đũa, đứng dậy bỏ vào nhà trong.
Hai chị em cắm cúi ăn cho xong bữa.
Sau khi thu xếp thuốc thang cho Má, dặn dò em trai những điều cần thiết, nàng xách ba lô ra khỏi nhà.
Nắng trưa DL không gay gắt, nhưng cũng đủ làm khô đám bụi đường hanh đỏ, gió thổi qua, làn bụi tung lên bám vào mũi giày. Nàng cứ thế bát bộ đến bến xe.
Mua vé xe giường nằm, nhưng suốt hành trình nàng ngồi bó gối nhìn từng hàng thông lướt qua cửa sổ. Đèo P quanh co bạt ngàn một màu thông xanh ngút tầm mắt, nàng mường tượng đến mùi nhựa thông thơm nồng nàn những đêm đông ngày xưa cùng bạn bè trốn nhà đi kiếm củi khô đốt lửa sưởi ấm bên chân đồi. Giá mà cứ ngây thơ mãi thế, đừng khôn lớn, để cuộc sống đơn giản thẳng thắn như loài thông, cứ ngày qua ngày tự do bên đồi, không màng về quá khứ, chẳng lo âu tương lai.
Xe qua khỏi địa phận DL thì nàng buồn ngủ, đã bao lâu rồi nàng không có giấc ngủ trọn vẹn.
Nàng BBM cho chàng khi vừa nằm xuống ghế: "Em đang trên xe xuống Sài Gòn. Anh đón em được chứ?"
Nhưng mãi mà hộp thư không hề có chữ "D" báo là tin nhắn đã được chuyển. Nàng bèn gọi cho chàng.
Mãi đến cuộc thứ 3 mới thấy chàng bắt máy.
"Anh nghe này!"
"Sao mãi anh mới bắt máy?"
"Có chuyện gì không em?"
"Anh hỏi gì lạ vậy? Em là bạn gái anh, em gọi cho anh mà anh lại hỏi em là có chuyện gì?"
"..."
"Bữa giờ có phải lỗi của em đâu mà anh im lặng với em chứ? Tình yêu của anh nó chỉ đến như vậy thôi à?"
"..."
"Anh nói gì đi, anh còn yêu em không?"
"..."
"Anh nói đi, sao anh có thể im lặng như vậy hả?"
"Em để anh yên được không?"
"Anh...Anh vừa nói gì?"
"Anh mệt mỏi lắm rồi. Anh đang lo thu xếp lại công việc, cuối tháng anh đưa Mẹ anh về quê rồi. Em đừng gây chuyện nữa. Anh không có gì để nói nữa cả."
"Anh nói vậy là sao? Sao anh làm em bức xúc quá. Mọi chuyện với anh đơn giản vậy hả anh?"
"Vậy em nói đi, anh phải làm gì? Anh đã về nhà em, và mọi chuyện ra sao? Mẹ anh đã kỳ vọng vào chúng ta, nhưng kết quả thế nào hả em?"
"Mẹ anh đã nói gì hay sao?"
"Không có gì, chỉ là Mẹ anh lớn tuổi rồi, anh cũng không muốn bà buồn về cuộc sống của anh nữa. Em cũng không hề có chính kiến, em không cho anh được một niềm tin nào hết."
"Lúc này mà anh trách em vậy đó hả? Anh có biết là em khổ sở thế nào không? Sao không hiểu cho em chứ?"
"Anh hiểu, nên anh đã nói với em là chúng ta dừng lại. Mình suy nghĩ cho nhau, nên cái gì tốt nhất thì cố gắng làm cho nhau."
"Anh im đi. Anh thì biết cái gì là tốt cho em?" - Nàng nói xong mới biết mình quá lời, nàng đang ở trên xe. Nàng xuống giọng. - "Em đang trên xe xuống, mình gặp nhau rồi nói chuyện đi anh!"
"Anh không có ở Sài Gòn."
"Anh ở đâu?"
"...."
"Anh không nói em sẽ đến nhà anh chờ đó!"
"Tuỳ em."
Chàng cúp máy trước, nàng không thể tin được là mình vừa nói chuyện với người mình đang yêu nữa. Nàng tức điên.
Đàn ông sao khi nói câu chia tay xong thì có thể lạnh như nước đá thế được? Phũ cũng vừa phải thôi chứ.
Nhìn vào màn hình điện thoại, thấy hình nền là hình mình và chàng chụp cùng nhau lúc ở Huế đang cười tươi rói, nàng bực mình vào setting xoá luôn.
Xong xuôi, nàng vô BBM, ấn chọn delete tin nhắn, nhưng rồi nghĩ sao đó, nàng lại mở ra đọc lại những cuộc nói chuyện của hai người, vừa đọc vừa cười, vừa khóc...Thật, có cái BlackBerry này làm chứng, nàng khát khao gắn bó với chàng hơn cả BBM muốn gắn bó với BlackBerry nữa, bộ chàng muốn chia tay là chia tay cái rệt vậy sao?
Không bao giờ nàng đồng ý!!!
thaibinh592, hh.levan, hoaithanh87 và 8 người khác thích bài này.
lâu lắm rồi mới có chap mới, chúc mừng em có thêm thành viên mới
Em đợi chờ mãi ạ. Cảm xúc khi đọc vẫn như ngày nào <3 Bắt đầ đọc cuyện của chị em vẫn FA nhưng tới giờ 99% không FA nữa rồi ạ![]()